Thứ Ba, 30 tháng 10, 2018

Mọi thứ trong vũ trụ đều được tạo thành từ những rung động


Giới vật lý lượng tử đã phát hiện ra rằng các nguyên tử vật lý được tạo thành từ vô số các xoáy năng lượng được gọi là các hạt quark và photon, các xoáy năng lượng này liên tục quay và rung động, mỗi cái đều phát ra đặc tính năng lượng duy nhất (unique energy signature) của mình. Đây là những gì tạo nên cấu trúc nguyên tử. Khi quan sát gần hơn, ta sẽ không thấy gì cả, mà chỉ thấy một khoảng trống vật lý. Nguyên tử không có cấu trúc vật lý, vật chất thực sự không có cấu trúc vật lý nào cả. Nguyên tử được tạo ra từ năng lượng vô hình, không phải từ vật chất hữu hình.
Cha đẻ của lý thuyết lượng tử, Tiến sỹ Max Planck, người nhận giải Nobel vật lý năm 1918, có kết luận: không có bất cứ vật chất nào tồn tại trên thế giới, và vật chất được cấu tạo từ các lượng tử rung động liên tục.



Khoa học hiện đại cũng xác nhận mối quan hệ giữa năng lượng và vật chất, nổi tiếng nhất là công thức E=mc2 của Einstein (E là năng lượng, m là khối lượng, c là vận tốc ánh sáng).

Tuy nhiên, con người bị giới hạn trong cảm quan vốn quen tiếp xúc với không gian 3 chiều và khái niệm thời gian tuyến tính; vật lý cổ điển của Newton cho rằng thực thể và vật chất có cùng biên giới, còn James C. Maxwell cho rằng thực thể và vật chất có cùng trường năng lượng liên tục và thăng giáng. Cả hai đều trở thành 2 trụ cột lớn của vật lý học cổ điển cuối thế kỷ 19.

Tuy nhiên, khi các nhà khoa học khám phá sâu hơn lĩnh vực nguyên tử, hoặc khi khám phá vũ trụ bao la, họ phát hiện rằng bản chất của vật chất và năng lượng là điều vượt ra ngoài hiểu biết, kinh nghiệm và giác quan của con người. Cơ học lượng tử và thuyết tương đối xuất hiện đầu thế kỷ 20 cũng hoàn toàn phản đảo lại nhận thức về không gian của vật lý học và cơ học cổ điển. Nổi tiếng nhất là công thức của Planck: E=hv (E là năng lượng của mỗi lượng tử, h là hằng số Planck – hằng số lượng tử Planck, v là tần số dao động của lượng tử), vì h là hằng số nên lượng tử có tần số dao động càng cao thì năng lượng của nó càng lớn.


Theo đó, tất cả các vật chất hữu hình lẫn vật chất vô hình đều là các năng lượng liên tục rung động. Sự khác biệt giữa chúng là tần số dao động khác nhau, và do đó, các vật chất khác nhau có ý thức khác nhau và hình thức được tạo ra khác nhau. Vật chất có tần số rung động cao trở thành những vật chất vô hình, như suy nghĩ, cảm xúc và ý thức của con người. Vật chất có tần số rung động thấp trở thành những thứ hữu hình như bàn, ghế và cơ thể người, những thứ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Con người đồng thời tồn tại trong 2 dạng thế giới khác nhau, trên đầu là thế giới tinh thần có tầng thứ cao, dưới chân là thế giới thực thể vật chất hóa, con người có nhục thể nhưng cũng có linh thể. Mới thoạt nghe, “linh thể” và “nhục thể” là 2 khái niệm hoàn toàn khác nhau, nhưng linh thể và nhục thể không phải là không có liên hệ gì, bởi vật chất là năng lượng, vật chất hữu hình và vô hình là năng lượng không ngừng dao động, sự khác nhau của chúng là tần số dao động khác nhau, từ đó mà sinh ra vật chất khác nhau có dạng thức hoặc hình thức khác nhau.

Về vật chất, năng lượng (cái mà chúng ta vẫn nói là “khí” hay rung động trong vật lý), Kybalion – giáo lý bí truyền của các tư tế Ai Cập cổ đại đã nói về “nguyên lý rung động” như sau: “Không có gì đứng yên, mọi thứ đều đang chuyển động, mọi thứ đều rung động.”


>> Vật chất và ý thức là một thể thống nhất

Lý thuyết về mức năng lượng của David Hawkins
Thông tin ở trên khiến cho ta có nhận định rằng: chúng ta đều là năng lượng, tỏa ra đặc tính năng lượng duy nhất của riêng mỗi người. Cảm nhận, suy nghĩ và cảm xúc đóng một vai trò quan trọng, vật lý lượng tử giúp chúng ta thấy tầm quan trọng của cách chúng ta cảm nhận. Nếu nội tâm chúng ta đang đầy yêu thương, bình hòa, chắc chắn nó sẽ tác động đến thế giới xung quanh chúng ta, và ảnh hưởng đến cảm giác của người khác.

“Nếu bạn muốn biết những bí mật của vũ trụ, hãy suy nghĩ về năng lượng, tần số và rung động.” – Nikola Tesla.

Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng những cảm xúc tích cực và hành động từ một nội tâm yên bình có thể dẫn đến một trải nghiệm rất khác cho người phát ra những cảm xúc đó và cho những người xung quanh. Ở mức hạ nguyên tử của chúng ta, tần số dao động có thay đổi biểu hiện của thực tại vật lý không? Nếu có, thì theo cách nào? Chúng ta biết rằng khi một nguyên tử thay đổi trạng thái của nó, nó hấp thụ hoặc phát ra các tần số điện từ, tương ứng với các thay đổi về trạng thái của nó.

Các nhà khoa học ở Viện HeartMath đã chứng minh rằng các trạng thái cảm xúc, nhận thức và cảm nhận khác nhau của mỗi người sẽ tạo ra các tần số điện từ khác nhau từ cơ thể họ.

Trường điện từ sinh học tạo ra bởi trái tim mỗi người có thể kết nỗi với nhau 
Sở dĩ chúng ta thường nghĩ rằng “vật chất và năng lượng” hoặc “cơ thể và tinh thần” là hoàn toàn khác nhau, là bởi vì con người chúng ta có chế độ suy nghĩ nhị phân (lưỡng cực). Những điều chúng ta biết hầu như chỉ là tất cả tri thức và tư duy logic mà chúng ta có được. Và những tri thức và tư duy logic hình thành nên những suy nghĩ, sự suy nghĩ trở thành nền tảng của ngôn ngữ. Mô hình này khiến cho con người có suy nghĩ hai chiều. Do đó, trong thế giới của con người có “thiện” có “ác”, có “đúng” thì tự nhiên cũng có “sai”, có “tốt” thì ắt có “xấu”, có “vui vẻ” đương nhiên cũng có “đau khổ”, tất cả đều có mặt đối lập của nó.
Nghiên cứu “Lý thuyết mức năng lượng” của Tiến sỹ David R. Hawkins, nhà tâm thần học người Mỹ cho thấy, một người có mức năng lượng tốt thì có tần số cao, ngược lại mức năng lượng thấp thì tần số thấp. Và mức năng lượng của họ tương ứng với cảm xúc hay cảnh giới tinh thần của họ. Cụ thể:

Giác ngộ: 700 ~ 1000
Điềm tĩnh, thanh thản: 600
Vui vẻ, thanh tĩnh: 540
Tình yêu và sự tôn kính: 500
Lý tính, thấu hiểu: 400
Khoan dung độ lượng: 350
Hy vọng lạc quan: 310
Lòng tin cậy: 250
Can đảm: 200
Tự cao, khinh thường: 175
Căm ghét, thù hận: 150
Dục vọng, khao khát: 125
Sợ hãi, lo lắng: 100
Đau buồn, tiếc nuối: 75
Thờ ơ, tuyệt vọng: 50
Nhục nhã, hổ thẹn: 20
Người có tần số nhỏ hơn 10 khả năng cao là gặp vấn đề về sức khỏe như các bệnh mãn tính, hoặc bệnh nặng.


                Người có có tần số gần bằng 0 là những người đang cận kề bờ vực của cái chết.
Các cảnh giới khác nhau có năng lượng khác nhau

Vì thế, cổ nhân nói “sinh mệnh đang vận động”, dù là “nội tĩnh ngoại động” (thể dục) hay là “ngoại tĩnh trong động” (thiền định) thì đều chính xác.

Lấy một ví dụ, vật chất và năng lượng giống như hai cực của một thể liên tục (continum), một cực là đen, một cực là trắng, nằm giữa 2 cực là màu xám. Màu xám có đặc điểm trắng đen của 2 cực bao gồm từ màu xám trắng phát triển đến màu xám đen, hiện tượng này giống như điều được nói trong “nguyên lý lưỡng cực” của “triết học”: “Mọi thứ đều theo cặp, mọi thứ đều có 2 cực, mọi thứ đều có mặt đối lập, tương đồng và không không tương đồng cũng như vậy. Những thứ tương phản về cơ bản là giống nhau, chỉ là thể hiện ra sự khác nhau về mức độ, hai trạng thái cực đoan sẽ gặp nhau, tất cả chân lý chẳng qua chỉ là một nửa chân lý, tất cả mâu thuẫn có lẽ cũng là đang điều hòa lẫn nhau.

Xét theo nghiên cứu tâm linh (Psychic Research) và nghiên cứu y học mà nói, tần số dao động năng lượng cao là thuộc về bậc Giác Ngộ ở cảnh giới tư tưởng cao; khi tần số dao động thấp, sinh ra vật chất thô và nặng ví dụ như thân xác thịt của con người. Thân xác thịt ở không gian 4 chiều của nhân loại là có tần số thấp nhất.

Thứ Tư, 24 tháng 10, 2018

Trải nghiệm cận tử

Trải nghiệm thế giới bên kia
Trải nghiệm ở bên ngoài thân xác (OBE) và trải nghiệm cận tử (NDE) đã được biết đến từ lâu và vẫn bị tranh cãi, đơn giản bởi giới khoa học chủ lưu không tin là có linh hồn. Tuy nhiên, thật thú vị khi nghe một bác sĩ hàng đầu thế giới nói về trải nghiệm OBE và NDE của chính mình. 

Giáo sư bác sĩ George G. Ritchie (1923 - 2007) 

Giáo sư bác sĩ George G. Ritchie (25.9.1923 - 29.10.2007) từng là chủ tịch của Học viện Trị liệu đa khoa Richmond, từng là trưởng khoa Tâm thần học của Bệnh viện Towers, người sáng lập và và chủ tịch Liên Đoàn Thanh niên Thế giới (Universal Youth Corps, inc) trong gần 20 năm
Năm 1967, ông làm bác sỹ tư ở Richmond, năm 1983 ông chuyển đến Anniston, Alabama làm trưởng khoa Tâm thần học tại Trung tâm y tế khu vực Đông Bắc Alabama, Hoa Kỳ. Ông trở về Richmond vào năm 1986 để tiếp tục làm bác sĩ tư cho đến khi nghỉ ngơi vào năm 1992.
Bác sĩ George Ritchie đã kể lại rất chi tiết những gì mà ông đã trải qua trong suốt khoảng thời gian ông chết. Đó là vào khoảng đầu tháng 12/1943, khi Ritchie được chuyển tới một bệnh viện tại trại Barkeley, Texas, Hoa Kỳ để điều trị bệnh viêm phổi.
Ông không biết là mình bệnh nặng tới mức nào. Ông luôn chỉ nghĩ tới việc bình phục cho mau chóng mà lên xe lửa tới Richmond, Virginia để nhập học trường y trong chương trình đào tạo bác sĩ quân y của quân đội. Theo lịch hẹn, vào lúc 4 giờ sáng ngày 20/12, xe quân đội sẽ đến đưa ông ra nhà ga để tới trường.
Vào đêm ngày 19.12.1943, bệnh của Ritchie trở nên nặng hơn. Ông bắt đầu sốt và ho liên tục. Ông đã lấy gối bịt miệng lại để đỡ làm ồn và ảnh hưởng đến người khác. 3 giờ sáng ngày 20, Ritchie cố gắng đứng dậy và thay quần áo đợi xe đến, nhưng ông không thể làm được và bất tỉnh ngay sau đó.
"Khi tôi mở mắt ra, tôi thấy mình đang nằm trong một căn phòng mà tôi chưa từng thấy bao giờ. Một ngọn lửa nhỏ cháy trong một ngọn đèn ở bên cạnh. Tôi nằm đó một lúc, cố gắng nhớ lại là mình đang ở đâu. Thình lình tôi ngồi bật dậy. Xe lửa! Mình trễ chuyến tàu mất!", ông Ritchie chi biết.
Giờ đây tôi biết rằng những gì mình sắp mô tả sẽ nghe rất lạ thường... tất cả những gì tôi có thể làm là kể lại những sự kiện đêm đó đúng như những gì mà chúng đã xảy ra. Tôi nhảy ra khỏi giường và tìm bộ đồng phục của tôi khắp phòng. Không có trên thành giường: tôi dừng lại, nhìn chằm chằm. Một người nào đó đang nằm trên cái giường mà tôi vừa mới rời khỏi.
Tôi tiến lại gần thành giường trong ánh sáng lờ mờ, rồi đột ngột lùi lại. Anh ta đã chết. Hàm răng khép hờ, làn da màu xám ngắt thật kinh khủng. Rồi tôi nhìn thấy chiếc nhẫn trên bàn tay trái của anh ta là chiếc nhẫn của hội sinh viên Phi Gamma Delta mà tôi đã và đang đeo trong suốt hai năm qua.
Tôi chạy vào đại sảnh, mong muốn thoát khỏi căn phòng bí ẩn đó. Richmond, đó là điều quan trọn nhất - tới Richmond. Tôi bắt đầu xuống đại sảnh để ra cửa bên ngoài. "Coi chừng!" Tôi hét lên với một người phục vụ trong bệnh viện mà đang rẽ quay sang chỗ tôi. Anh ta dường như không nghe thấy và cũng không nhìn thấy tôi và một giây sau tôi nhận ra anh ta đã đi ngang qua chỗ tôi đứng như thể tôi không có ở đó.

Vô cùng bối rối, tôi dừng lại bên một buồng điện thoại và đặt tay lên sợi dây điện thoại. Ít ra thì sợi dây nằm đó, nhưng bàn tay tôi không thể nào chạm vào nó. Tôi nhận thấy một điều rõ ràng rằng: tôi đã mất đi thân xác của chính mình cũng cái bàn tay mà có thể cầm được sợi dây kia và cái thân thể mà người ta có thể nhìn thấy. Tôi cũng bắt đầu hiểu ra rằng cái xác trên chiếc giường đó chính là của tôi, không thể hiểu sao lại tách ra khỏi tôi, và việc mà tôi phải làm bây giờ là phải trở về nhập lại vào nó càng nhanh càng tốt.
Việc tìm đường quay lại khu căn cứ và bệnh viện không có gì khó khăn. Thực sự tôi hầu như trở lại đó ngay tức khắc khi tôi nghĩ đến nó. Nhưng căn phòng nhỏ mà tôi đã rời đi thì ở đâu? Thế là tôi bắt đầu một trong những cuộc tìm kiếm kỳ lạ nhất đời: cuộc tìm kiếm chính bản thân mình.

Khi tôi chạy từ khu nhà này sang khu nhà khác, đi qua hết phòng này sang phòng khác lúc các bệnh binh đang ngủ - những người lính đều trạc tuổi tôi, tôi nhận ra rằng chúng ta cảm thấy lạ lẫm với chính khuôn mặt của mình như thế nào. Mấy lần tôi đã dừng lại bên một người mà tôi cứ ngỡ là mình, nhưng nhìn vào bàn tay không thấy  chiếc nhẫn Hội sinh viên ở đó, và tôi lại vội vã tiếp tục tìm kiếm của mình
Cuối cùng tôi đi vào một gian phòng nhỏ với ánh sáng lờ mờ. Một tấm khăn trải đã được kéo phủ lên xác người trên giường, nhưng đẻ lộ ra đôi cánh tay của người đó nằm dọc ở bên ngoài. Và chiếc nhẫn tôi đang tìm nằm trên bàn tay trái của thân xác ấy. Tôi đã cố gắng kéo tấm vải trắng ra nhưng không thể nào nắm được nó. Và lúc đó là lần đầu tiên tôi nghĩ đến điều mà đã xảy ra với mình, đó chính là cái mà nhân loại vẫn gọi là "cái chết".
Trong thời khắc tuyệt vọng nhất ấy, căn phòng bỗng sáng rực rỡ, một thứ ánh sáng lạ lùng tôi chưa từng thấy bao giờ, và tôi như bị lôi cuốn theo nguồn ánh sáng ấy. Tôi đã trông thấy những quang cảnh mà từ khi sinh ra cho đến tận bây giờ tôi chưa bao giờ được thấy, những quang cảnh mà tôi nghĩ rằng chỉ có thể ở thế giới bên kia, và tôi không nhìn được rõ các sinh linh ở đó. Có vùng tối tăm u ám nhưng có vùng lại chan hòa ánh sáng vô cùng tươi đẹp với các sinh linh trông như những thiên thần.
Sau đó đột ngột vầng sáng đó giảm dần, tôi muốn quay về. Trong phút chốc tôi lại thấy những căn phòng, những thân xác bất động trên giường. Tôi tiến tới chiếc giường của thân xác mình. Tôi như bị cuốn hút vào cái thân xác đó. Rồi, từ từ cử động được những ngón tay, cuối cùng tôi mở mắt ra. Chỉ vài giây sau, một bác sĩ và cô y tá đã ở trước mắt tôi, nét mặt rạng rỡ. Vậy là tôi đã sống trở lại, đã thật sự hồi sinh..."

Những trải nghiệm không bao giờ quên
Thời đó, thuốc penicilline chưa được phát minh nên việc chữa trị bệnh sưng phổi vô cùng khó khăn, 90 phần trăm người bệnh khó thoát khỏi lưỡi hái của tử thần. Vào buổi sáng ngày 20.12.1943 các bác sĩ ở bệnh viện đã xác nhận rằng George Ritchie đã chết nên người ta chuyển xác ông vào nhà xác.
Tại đây một số thủ tục giấy tờ, giấy khai tử và thủ tục chuẩn bị đưa người chết vào quan tài đã được tiến hành, và người ta chuẩn bị thông báo đi các nơi rằng George Ritchie đã chết. Không ai có thể tưởng tượng được rằng George Ritchie đã sống lại và mang theo câu chuyện diệu kỳ để kể lại với mọi người nhưng trải nghiệm của ông trong giây phút trái tim đã ngừng đập, khi mà mọi dấu hiệu của sự sống đều không còn.

Những điều George Ritchie kể lại sau khi sống dậy đã làm các bác sĩ trong bệnh viện kinh ngạc. Điều kỳ lạ đáng lưu ý nhất chính là những gì Ritchie đã kể và ghi chép lại trong tập nhật ký trong 9 phút chết đó về sau đều được chứng minh là có thực.

Một năm sau, Ritchie trở về trại Barkeley và được gửi sang Âu Châu để phục vụ tại một bệnh viện quân y. Trên đường xe chở Ritchie đi ngang qua thành phố mà một năm trước trong khi bị coi là đã chết, Ritchie đã lui tới. Tiệm bán bia, tiệm cà phê, cây cầu dài bắc qua sông, những con đường, những bảng hiệu, cả cái buồng điện thoại năm xưa... tất cả đều có thật trong thực tế. Đó là thành phố Vicksburg thuộc tiểu bang Mississipi, nơi mà chưa bao giờ George Ritchie đặt chân đến.

George Ritchie sau này trở thành Viện trưởng Viện tâm thần học ở Charlotsville, bang Virginia Hoa Kỳ, và suốt đời ông không thể nào quên rằng mình đã có lần chết đi sống lại, cũng như không thể nào quên các cảnh giới lạ lùng ở bên kia cửa tử. Ông mất vào ngày 29.10.2007 tại nhà riêng ở Irvington, Virginia, Mỹ, hưởng thọ 84 tuổi.




Thứ Hai, 22 tháng 10, 2018

Bức tranh lụa của họa sĩ Nam Sơn đạt kỷ lục mới

Bức tranh lụa Thiếu nữ cầm quạt của cố họa sĩ Nam Sơn vừa được bán với giá kỷ lục là 440.000 euro (gần 12 tỉ đồng), chưa tính phí 28% mà người mua phải chi trả thêm.
Nhà đấu giá Aguttes ( Pháp) nơi bán đấu giá bức tranh Cô gái cầm quạt của cố họa sĩ Nam Sơn

Nhà nghiên cứu mỹ thuật Ngô Kim - Khôi cho biết vượt qua kỳ vọng của mọi người, bức tranh lụa Thiếu nữ cầm quạt của cố họa sĩ Nam Sơn (có kích thước 61,5 x 43cm, vẽ khoảng năm 1935-1936) được bán với giá kỷ lục trong phiên đấu giá diễn ra vào khoảng 19 giờ ngày 22.10 (theo giờ Việt Nam) tại Nhà đấu giá Aguttes ở Paris, Pháp.
Bức tranh lụa Thiếu nữ cầm quạt của cố họa sĩ Nam Sơn 

Theo tài liệu của nhà nghiên cứu mỹ thuật Ngô Kim - Khôi thì bức tranh được trình bày trong chiếc khung nguyên thủy. Sau tranh là mộc của nhà sản xuất khung: "Tam Thọ Bồi Tranh - Bùi Ngọc Lưu - 58, phố Bắc Ninh (rue Maréchal Pétain), Hà Nội". Nhà Tam Thọ nổi tiếng với việc đóng khung tranh và đặc biệt là phương pháp bồi tranh lụa theo kỹ thuật làm hồ dán cổ truyền. Nam Sơn có thói quen đặt khung ở đây và thậm chí còn gửi con gái lớn của mình là Nguyễn Thị Kim Thoa đến học kỹ thuật bồi tranh danh tiếng.
Ông Ngô Kim - Khôi, người tham dự buổi đấu giá và cũng là cháu ngoại của cố họa sĩ Nam Sơn cho biết: “Đây là một điều vui mừng cho thị trường tranh Việt Nam nói chung và họa sĩ Nam Sơn nói riêng. Tranh của họa sĩ Nam Sơn vượt qua kỷ lục về số tiền đấu giá được của chính ông. Đây là một dấu hiệu rất là đáng mừng. Điều này cho thấy nền mỹ thuật Việt Nam dần dần sẽ được công nhận. Thiếu nữ cầm quạt thuộc bộ sưu tập của Tiểu đoàn trưởng Mallet, đóng quân tại Hà Nội năm 1938".
Bức tranh Đi chợ về của cố họa sĩ Trần Văn Cẩn tạo cú hít khi bán ra với giá 230.000 euro (gần 6,1 tỉ đồng) 

Được biết, hồi tháng 3 vừa qua, bức tranh lụa Thôn nữ Bắc kỳ của cố họa sĩ Nam Sơn cũng được Nhà đấu giá Aguttes bán ra với giá 205.000 euro (5,5 tỉ đồng). Lúc bấy giờ mức giá này cũng đã được xem là kỷ lục mà tranh của một họa sĩ Việt Nam nhận được khi đấu giá.

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2018

Tranh cát : Mẹ tôi


Đừng đợi đến tháng bảy, đừng đợi đến lễ Vu Lan mới báo hiếu cha mẹ, dẫu muôn triệu bông hồng, trăm ngàn lời cám ơn, chất chồng quà cáp… Cũng không báo đáp được những hy sinh suốt cuộc đời mà mẹ dành cho chúng ta. Hãy luôn quan tâm chăm sóc và nghĩ đến bậc sinh thành, khi người còn ở bên ta, còn ở trên đời...

Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2018

Lá tía tô đắp mặt nạ xóa tàn nhang và nếp nhăn đơn giản mà hiệu quả

Giã nhuyễn nắm lá tía tô rồi đắp mặt 7 ngày liền, nám, tàn nhang hay vết nhăn sẽ bị xóa sạch
Nếp nhăn hay vết thâm sạm trên mặt thường khiến bạn khó chịu và khiến bạn bạn như già đi vài tuổi. Hãy làm theo ngay cách này để giúp trẻ hóa làn da vô cùng đơn giản!..
Dùng lá tía tô kết hợp với các nguyên liệu tự nhiên khác theo 3 cách dưới đây, nếp nhăn trên da mặt, trán, khóe mắt… sẽ được xóa bỏ nhanh chóng..
Không chỉ là loại rau quen thuộc vô cùng tốt đối với sức khỏe, nguồn dưỡng chất trong lá tía tô còn mang đến vô vàn tác dụng làm đẹp khác.
Đặc biệt, đây là nguyên liệu có khả năng xóa mờ nếp nhăn, trẻ hóa làn da cực kỳ hiệu nghiệm. Đắp mặt nạ lá tía tô thường xuyên còn hỗ trợ điều trị nám, tàn nhang, đốm nâu và ngăn ngừa lão hóa vượt trội.  

Ngoài xóa mờ nếp nhăn, lá tía tô mang đến vô vàn tác dụng làm đẹp da mặt khác 
Dưới đây là 3 cách dùng lá tía tô để loại bỏ nếp nhăn trên da mặt đơn giản và hiệu quả nhất, bạn có thể áp dụng ngay tại nhà.
Mát xa bằng nước ép lá tía tô
Nguyên liệu cần có:
– 1 nắm lá tía tô
– 1 muỗng canh dầu dừa
Cách thực hiện:
Lá tía tô sau khi ngâm với nước muối pha loãng, vớt ra rổ để ráo rồi cho vào máy xay nhuyễn. Tiếp đó, lọc lấy phần nước ép cho vào chiếc bát nhỏ, thêm dầu dừa vào, dùng muỗng khuấy đều là có thể sử dụng.
Dùng hỗn hợp mát xa nhẹ nhàng khắp da mặt theo chuyển động tròn trong vòng 2 – 5 phút. Sau đó, dùng mặt nạ giấy thấm vào dung dịch nước ép tía tô, đắp trực tiếp lên da mặt khoảng 20 phút thì vệ sinh lại là hoàn thành.

Ngoài xóa mờ nếp nhăn trên da mặt, dùng lá tía tô đúng cách còn dưỡng trắng da hiệu quả 
Đắp mặt nạ lá tía tô
 Nguyên liệu cần có:
– 1 nắm lá tía tô
– 1 muỗng canh mật ong
Cách thực hiện:
Sau khi đã rửa sạch, cho lá tía tô và mật ong vào máy xay nhuyễn. Rửa sạch da mặt rồi đắp hỗn hợp vừa thực hiện lên, giữ khoảng 15 – 20 phút rồi vệ sinh lại.
Đắp mặt nạ lá tía tô thường xuyên giúp xóa mờ nếp nhăn, thâm sạm, tàn nhang và nám cực kỳ nhanh chóng

Uống nước ép lá tía tô
Nguyên liệu cần có:
- 1 nắm lá tía tô
– 1 muỗng canh nước cốt chanh
– 1 muỗng canh mật ong
Cách thực hiện:
Cho lá tía tô vào máy ép lấy nước đổ vào chiếc ly, thêm nước cốt chanh, mật ong và vài viên đá vào rồi khuấy đều là có thể thưởng thức ngay.
Uống nước ép lá tía tô để bổ sung dưỡng chất giúp xóa mờ nếp nhăn trên mặt, dưỡng trắng da và ngăn ngừa lão hóa từ sâu bên trong


Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2018

Tác dụng không ngờ của việc ăn tỏi khi bụng đói

Điều kỳ diệu gì xảy ra khi bạn ăn 1 tép tỏi lúc bụng đói trong 7 ngày liên tục? Bạn sẽ không tin vào những gì xảy ra, theo healthyadvisorgroup.

Từ lâu tỏi đã nổi tiếng vì những lợi ích sức khỏe của nó. Đó là lí do chính tại sao người ta gọi nó là ‘thực phẩm chữa bệnh’ nhiều thế kỷ qua. Tuy nhiên, không phải ai cũng nghĩ ăn tỏi lúc bụng đói là có lợi cho sức khỏe, thậm chí có người còn cho rằng điều này rất có hại cho dạ dày. Có thể bạn từng nghe người ta nói rằng chỉ có những người già mới nghĩ phương pháp dân gian này thực sự công hiệu. Nhưng hóa ra, phương pháp này cực kỳ hiệu nghiệm trong việc phòng ngừa và điều trị nhiều bệnh.

Các nhà khoa học đã tiến hành nhiều nghiên cứu và kết quả cho thấy nếu ăn tỏi trước khi ăn hoặc uống bất cứ gì, điều này sẽ làm tăng sức mạnh của tỏi, biến nó thành 1 chất kháng sinh tự nhiên cực mạnh.



Điều gì xảy ra khi ăn tỏi lúc bụng đói?

Tại sao việc ăn tỏi trước khi ăn sáng lại hiệu quả hơn bình thường? Nếu bạn gặp vấn đề dạ dày, đây là 1 cách chữa trị cực kỳ hiệu quả. Vì khi đó dạ dày bạn trống rỗng, vi khuẩn không thể ẩn nấp và chúng không thể kháng cự trước sức mạnh của tỏi. Chúng sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn. Bên cạnh đó, nó còn kích thích tiêu hóa và sự thèm ăn. Tỏi cũng sẽ giúp bạn kiểm soát stress, do đó khiến cơ thể ngừng sản xuất axit dạ dày – điều xảy ra khi bạn bị căng thẳng.

Nhiều người phát hiện tỏi thực sự có thể giúp giảm các triệu chứng cao huyết áp. Nó không chỉ điều hòa tuần hoàn máu mà còn ngăn ngừa nhiều vấn đề tim mạch và kích thích hoạt động của gan và bàng quang. Một số người còn tuyên bố tỏi là phương thuốc cực tốt để chữa các vấn đề thần kinh, nhưng chỉ hiệu quả khi ăn lúc đói bụng.

Tỏi cũng được xem là một trong những thực phẩm hiệu quả nhất khi nói đến việc thải độc. Nhiều thầy thuốc cho biết tỏi mạnh đến nỗi có thể giúp cơ thể tống giun sán ra ngoài, ngừa nhiều bệnh như tiểu đường, suy nhược, sốt phát ban, thậm chí một số loại ung thư.

Với những lợi ích sức khỏe này, đừng ngại ăn tỏi lúc bụng đói dù mùi vị của nó có thể gây khó chịu. Tuy nhiên, nếu bạn không thể ăn tỏi sống, hãy uống viên tỏi thay thế. Bạn vẫn có thể nhận được những lợi ích của nó

Tỏi là một loại thuốc chữa nhiều bệnh. Ăn tỏi khi đói phát huy tối đa thuộc tính kháng sinh tự nhiên. Theo một số nhà nghiên cứu, allicin trong tỏi có tác dụng kháng khuẩn mạnh giúp trị nhiễm trùng nhanh khỏi hơn. Tỏi chống lại nhiễm trùng nấm và còn đem lại nhiều công dụng khác.

1 . Loại bỏ vi khuẩn và độc tố trong dạ dày

Ăn tỏi trước khi ăn sáng giúp loại bỏ vi khuẩn và độc tố trong dạ dày. Nó là một kháng sinh và chất chống oxy hóa mạnh, một bộ “lọc” tự nhiên và tốt cho dạ dày.

2. Giảm nồng độ cholesterol

Nước ép tỏi đã được chứng mình là hiệu quả trong việc giảm nồng độ cholesterol trong máu. Tỏi có hiệu quả rõ rệt sau thời gian ngắn so với thuốc hạ lipid đóng gói.


3. Tăng cường sức khỏe tim mạch

Tỏi làm giảm các triệu chứng của cao huyết áp vì nó tăng cường lưu thông máu, phòng ngừa bệnh tim và ngăn chặn sự tích tụ của các mảng bám gây xơ vữa động mạch.

4. Chữa các vấn đề về dạ dày

Tỏi hiệu quả trong việc điều trị các vấn đề về dạ dày – kích thích tiêu hóa và giúp ăn ngon miệng hơn. Trị tiêu chảy và làm giảm việc sản xuất axit dạ dày do căng thẳng.

5. Một số lợi ích khác khi ăn tỏi lúc đói bụng.

Ăn tỏi khi đói bụng rất tốt cho chữa các vấn đề về thần kinh.

Ăn tỏi điều trị bệnh lao hiệu quả.

Tăng cường hệ miễn dịch, tăng khả năng phòng vệ của cơ thể trước sự ảnh hưởng của môi trường.

Tăng cường chức năng gan và bàng quang. Tỏi giảm triglycerides của gan giúp ngăn ngừa sự phát triển của xơ vữa động mạch.


6. Tỏi hạ huyết áp và kháng viêm

Giải độc

Trong y học cổ truyền, tỏi là một trong số những thực phẩm giải độc phổ biến và hiệu quả.

Một số lưu ý

Mặc dù tỏi rất có lợi, nhưng có một số trường hợp bạn nên ngừng ăn tỏi. Nếu bị dị ứng tỏi, hãy cân nhắc 2 điều quan trọng sau: đừng bao giờ ăn sống và nếu bạn bị nổi mề đay, sốt cao, hay đau đầu, hãy tránh ‘thần dược’ này. Một số nghiên cứu cũng phát hiện việc ăn tỏi đôi khi có thể gây tác dụng phụ ở những bệnh nhân đang uống thuốc trị HIV/AIDS.

Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2018

Giải mã hiện tượng bóng đè

Nhiều người tin rằng “bóng đè” là do “người âm” hoặc “thần thánh” gây ra, hoặc do người bị “yếu bóng vía”. Từ đó dẫn đến tình trạng dán bùa đeo ngải, uống nước thải tàn nhang để mong “trục xuất” bóng ra… Vậy thực hư của hiện tượng này là gì?


Các trạng thái khác nhau của hiện tượng “bóng đè”
Trên thực tế, có rất nhiều kiểu “bóng đè” với những diễn biến khác nhau ở mỗi người. Tuy nhiên, có một điểm chung là sự tức ngực, ngạt thở giống y hệt như những triệu chứng lâm sàng của một cơn ngừng tim, suy hô hấp nhưng không vùng vẫy hay kêu la được... Nhiều người tỉnh rồi mà vẫn còn sợ, không dám hoặc không thể ngủ tiếp được nữa.Ngành tâm thần học chia “bóng đè” thành 3 nhóm:
 * Ảo giác đột nhập: Người bị “bóng đè” dạng này thường thấy có người lạ vào phòng mình, đi lại xung quanh hoặc ngồi ngay lên giường ngủ… Cảm giác sợ hãi khiến cơ thể họ tê cứng, khó thở, lúc tỉnh dậy mình mẩy mỏi nhừ... là hậu quả của những cơn co cơ.
 * Ảo giác thăng bằng: Hiện tượng này có liên quan đến chứng rối loạn tiền đình. Người bị “bóng đè” dạng này thường thấy mình bị rơi xuống vực sâu hoặc ngã từ trên những tòa nhà cao tầng xuống đất với những cảm giác y như thật, chẳng khác gì đi máy bay trong những hôm thời tiết xấu, máy bay lọt vào một ổ trống không khí, ruột gan như muốn trào ra ngoài. Một cảm giác “thật” xuất hiện trong một thực tế “ảo”.
 Điều rất đặc biệt là khi rơi, khi ngã, họ không bao giờ thấy mình chạm đáy mà chỉ rơi lưng chừng là họ đã tỉnh giấc vì sợ. Lúc đó, người họ vã mồ hôi, tim đập nhanh, hồi hộp, chân tay co quắp, phải mất vài ba phút họ mới trấn tĩnh lại được.
 * Ảo giác thực thể: Đây là dạng “bóng đè” phổ biến nhất, phần lớn xuất hiện vào khoảng gần cuối giấc ngủ. Những người này bị “bóng đè” ở vùng ngực, bụng khiến họ như tê dại, không thở được. Chỉ đến khi xuất hiện tình trạng thiếu oxy lên não thì họ mới tỉnh. Lúc ấy, họ thở hổn hển, ra nhiều mồ hôi. Có người do suy nhược thần kinh, một đêm bị “đè” 2-3 lần khiến họ “sợ” ngủ. Lâu dài dẫn đến suy nhược cơ thể.
 Giải mã bí ẩn của “bóng đè”
“Bóng đè” đã được nhắc đến từ vài nghìn năm trước. Nhưng thời đó người ta tin rằng “bóng đè” là hiện tượng siêu nhiên, huyền bí, do thần thánh hoặc ma quỷ gây ra. Khi y học phát triển và hiện tượng “bóng đè” lần lượt được các nhà tâm thần học giải mã, các khảo sát về hoạt động của hệ thần kinh đã đi đến kết luận rằng “bóng đè” là hệ quả của sự rối loạn giấc ngủ mà nguyên nhân là khả năng điều tiết vòng tuần hoàn “thức - ngủ” của não bộ bị đứt quãng.
 Ở một người bình thường, giấc ngủ diễn ra theo từng chu kỳ, mỗi chu kỳ kéo dài từ 90-110 phút, được chia thành 2 giai đoạn là giai đoạn đầu và giai đoạn sau của giấc ngủ. Giai đoạn đầu của giấc ngủ kéo dài khoảng 70-90 phút được chia thành bốn trạng thái: Trạng thái một kéo dài 5-10 phút, lúc đó thường chỉ lơ mơ và rất dễ tỉnh giấc. Trạng thái hai kéo dài khoảng 10 phút, gọi là giai đoạn “ngủ nhẹ”. Trạng thái ba gọi là “tiền ngủ sâu”, nhịp thở và nhịp tim xuống đến mức thấp nhất rồi rất nhanh chóng người ta rơi vào trạng thái bốn.
 Trạng thái bốn gọi là “ngủ sâu”, thở đều, tư thế nằm hầu như không thay đổi. Lúc này, nếu bị đánh thức đột ngột, người ta không điều chỉnh được cơ thể ngay lập tức mà thường cảm thấy mất thăng bằng, mất phương hướng trong vài chục giây.
 Sau khi đi vào “giai đoạn đầu” của giấc ngủ, con người rơi vào “giai đoạn sau” của giấc ngủ rồi họ tỉnh nhưng vẫn ở trong trạng thái lơ mơ. Liền ngay sau đó, chu kỳ giấc ngủ lại được lặp lại. Đây chính là lúc xảy ra hiện tượng “bóng đè” hoặc “ác mộng”.
 Rối loạn giấc ngủ hay chấn thương tâm lý
TS. Clete Kushida - Giám đốc Y khoa của Trung tâm Y tế Sleep Stanford ở Redwood, California (Mỹ) - cho rằng bên cạnh nguyên nhân rối loạn vòng tuần hoàn “ngủ - thức”, “bóng đè” còn là triệu chứng chung của một số bệnh tâm thần, đặc biệt là những trường hợp tâm thần sau chấn thương tâm lý hoặc người mắc chứng tâm thần hoảng loạn, hoặc trầm cảm, lo âu, căng thẳng, bế tắc trong cuộc sống. Ngay cả chất lượng giấc ngủ cũng có tác động không nhỏ đến hiện tượng “bóng đè”.
 Nghiên cứu này cũng chỉ ra rằng hiện tượng bóng đè có liên hệ gần với giấc ngủ có trạng thái REM. Những gì dường như xảy ra trong lúc bị bóng đè là một phần bộ não thức dậy, hoàn toàn tỉnh táo nhận thức mọi vật xung quanh, trong khi một phần khác của não bộ như vùng chỉ huy hệ thần kinh vận động vẫn ở trong giấc ngủ có trạng thái REM khiến cho hầu hết cơ vận động của cơ thể bị tê liệt. Nói cách khác, tâm trí có ý thức đã hoàn toàn tỉnh táo nhưng cơ thể thì không.
 Một khảo sát gần đây nhất tại Anh quốc được công bố trên Tạp chí Giấc ngủ của tác giả Dan Dennis - Đại học Sheffield, trong một nghiên cứu, 30% trong số 862 người được hỏi nói rằng họ đã trải qua trạng thái bóng đè ít nhất 1 lần trong đời. Khoảng 8% trong số đó nói rằng họ thường xuyên bị hiện tượng này khi ngủ. Tổng hợp có hệ thống từ hơn 30 công trình nghiên cứu trên khắp thế giới chỉ ra rằng 10% dân số gặp phải tình trạng bóng đè trong giấc ngủ và những người nghiện ma túy, nhất là ma túy “đá” thường có tỉ lệ bị “bóng đè” cao nhất mỗi khi họ đói thuốc.
 Như vậy, chúng ta thấy rằng, “bóng đè” không phải là một bệnh, lại càng không liên quan đến vấn đề mê tín như nhiều người vẫn lầm tưởng. Đây thực chất là một dạng rối loạn giấc ngủ không có tổn thương thực thể. Nguyên nhân chủ yếu là căng thẳng tâm lý, lo lắng hay stress do sức ép từ công việc và những nguyên nhân tác động ngoại lai khác như các chất kích thích, rối loạn nhịp tim...
 Phòng “bóng đè” cách nào?
 Để phòng hiện tượng “bóng đè”, trong nghiên cứu của tác giả Sharpless BA - Đại học Washington (Mỹ), các chuyên gia về tâm thần cho biết, cần ngủ đủ giấc, phòng ngủ thoáng, không khí lưu thông tốt, tư thế nằm thoải mái, quần áo ngủ đủ rộng để máu lưu thông điều hòa, tránh tình trạng “ngày ngủ, đêm thức”.
 Hạn chế uống trà pha đậm, cà phê từ 3-5 tiếng đồng hồ trước khi ngủ vì chất cafein sẽ kích thích não bộ, ngăn chặn cơn buồn ngủ. Khi hàm lượng cafein giảm đi, người ta mới ngủ nhưng ngủ không sâu, nhất là ở “giai đoạn sau” của giấc ngủ. Không nên ăn quá no hoặc uống quá nhiều rượu, bia trước khi ngủ vì giấc ngủ trong trường hợp này thường bị não bộ bỏ qua giai đoạn “ngủ nhẹ” và “tiền ngủ sâu” nên dễ bị “bóng đè”.

DS. Bùi Sỹ Thành/Sức khỏe & Đời sống


Thứ Hai, 23 tháng 4, 2018

Vẽ trình diễn

Nghệ thuật trình diễn Trình diễn (Performance art) là loại hình nghệ thuật hành vi. Xuất hiện từ những năm 1950 với tên tuổi của các nghệ sĩ quốc tế: Yves Klein, Carolee Schneemann, Yoko Ono, Marina Abramovic… 
Nghệ thuật trình diễn là một màn trình diễn được trình diễn trước công chúng do những nghệ sĩ mỹ thuật thực hiện nhằm diễn đạt những ý tưởng của nghệ thuật tạo hình. Màn trình diễn có thể thực hiện từ một kịch bản đã được dàn dựng từ trước hoặc diễn ra một cách ngẫu hứng, đôi khi có sự tham gia của khán giả. Việc thực hiện có thể được trực tiếp hoặc thông qua phương tiện truyền thông nghe nhìn... người trình diễn có thể không có mặt ở đó. Có thể người ta dùng chính cơ thể mình cơ thể của mình để đưa vào tác phẩm. cho đến nay nghệ thuật trình diễn đã có mặt tại nhiều nước trên thế giới . Ở Việt Nam, nghệ thuật trình diễn được một giáo viên người Đức -Veronika Radulovic giới thiệu tới sinh viên trường Đại học Mỹ thuật Hà Nội vào những năm 1997, 1998 rất mới mẻ tại Việt Nam . Mang tính khuyến khích thử nghiệm, đã xuất hiện những cái tên như Trương Tân, Trần Lương, Nguyễn Minh Thành, Nguyễn Văn Cường, Nguyễn Quang Huy… Cho đến nay, nghệ thuật trình diễn tại Việt Nam đã có một chặng đường hơn 15 năm phát triển. Trong đó, có thể nói nghệ sỹ người Nhật Seji Shimoda - Giám đốc NIPAF chính là người có đóng góp rất quan trọng vào sự phát triển của nghệ thuật trình diên hiện đại Việt Nam. Bắt đầu từ năm 2003, với nhóm nghệ sỹ của mình, ông Seji đã tổ chức thành công một workshop chuyên nghiệp đầu tiên về nghệ thuật trình diễn tại Viện Goethe và Nhasan Studio. Từ đó, đã có rất nhiều các workshop nghệ thuật trình diễn chuyên nghiệp được tổ chức vào các năm 2004 (LIM DIM – Festival), Năm 2006- 2007 (DOMDOM và Sneaky week), và mới đây nhât là IN: ACT – International Performance Art Even (được tổ chức vào năm 2010 và 2015). 

Vẽ trình diễn là một biến thể trong bộ môn này:

Thứ Ba, 10 tháng 4, 2018

Tranh cát "Ba lời khuyên"


Có đôi vợ chồng còn trẻ nhưng rất nghèo. Một ngày kia người chồng nói với vợ sẽ đi lập nghiệp và hứa khi nào kiếm được nhiều tiền sẽ quay về, người vợ rất buồn nhưng rồi cũng đồng ý.
Người chồng bôn ba qua nhiều nơi, cuối cùng anh được một chủ trang trại nhận vào làm việc.Với bản chất thật thà chịu khó anh được chủ trang trại yêu quý và tin cậy. Anh cũng tin tưởng chủ và nhờ ông ta giữ lại tất cả tiền lương của mình cho đến khi cần thì thanh toán luôn một lần.
Năm tháng thấm thoát trôi, một hôm anh chồng nói với chủ trang trại đã đến lúc mình phải quay về. Ông chủ của anh trả lời:
- Chúng ta đã có thỏa thuận với nhau và ta sẽ giữ lời . Ta sẽ trả lại anh tất cả số tiền công, hoặc ta sẽ cho anh 3 lời khuyên và để anh về nhà. Nếu anh chọn tiền, ta sẽ không cho anh 3 lời khuyên ấy; và ngược lại, nếu anh chọn 3 lời khuyên sẽ không nhận được tiền.
Sau hai ngày suy nghĩ, anh chồng nói với ông chủ:
- Thưa ngài, tôi muốn nhận 3 lời khuyên của ngài
Ông chủ bèn nói với anh ta 3 lời khuyên :
- Một là: Đừng bao giờ lựa chọn đường tắt trong cuộc đời. Những con đường nóng vội có thể tiềm ẩn mối hiểm họa khôn lường !
- Hai là: Đừng bao giờ quá hiếu kỳ, bởi cái giá cho hiếu kỳ có thể là quá đắt…”
- Ba là: Đừng bao giờ quyết định trong cơn nóng giận hay trong lúc tuyệt vọng, bởi những quyết định mù quáng lúc ấy sẽ khiến anh phải hối hận khôn nguôi.
Rồi ông chủ đưa cho anh ba ổ bánh đặt trong chiếc giỏ và dặn:
- Đây là 3 ổ bánh ta chuẩn bị để anh đi đường: Hai ổ bánh nhỏ dành ăn trên đường, còn ổ bánh lớn hơn để anh cùng vợ dùng khi về đến nhà nhà.
Tạm biệt ông chủ, người chồng nôn nóng lên đường trở về.
Ngày đầu tiên, anh gặp một hành khách trên đường. Người khách hỏi anh đi đâu . Anh ta nói đang trên đường về nhà. Người khách liền chỉ cho anh một con đường tắt về quê rất gần. Anh hăm hở bước theo con đường mới được chỉ này. Đi một quãng, chợt nhớ lại lời khuyên thứ nhất của ông chủ, anh vội quay trở lại con đường cũ. Sau này, anh được biết rằng đoạn đường tắt mà người khách nọ đã chỉ có rất nhiều trộm cướp mai
phục.
Ngày nữa lại trôi qua, anh may mắn tìm thấy một nhà nghỉ ven đường. Xin ngủ trọ ở đây,
đến nửa đêm, anh chợt tỉnh giấc vì nghe thấy tiếng cười đùa ca hát của những người nào đó. Anh bước khỏi chăn toan mở cửa xem điều gì đang diễn ra. Bất giác, anh nhớ lại lời khuyên thứ hai, nén nỗi tò mò anh quay trở lại giường ngủ tiếp.
Sáng hôm sau, người chủ nhà trọ cho anh biết trong khu rừng sau làng có bọn yêu tinh vào những đêm tối trời, thường tìm cách lôi kéo khách trọ để hãm hại. Nghe xong anh chồng chợt rùng mình.
Tiếp tục cuộc hành trình của mình, càng gần tới cố hương anh lại càng hồi hộp và vui sướng. Cuối cùng anh cũng thấy thấp thoáng ánh lửa bập bùng trong túp lều thân quen, lúc này trời đã tối lắm, qua khung cửa sổ, anh thấy bóng dáng người vợ hiền mà anh luôn yêu tha thiết, nhưng bên nàng còn có một người đàn ông khác, hai người có vẻ rất tình cảm . Trong lòng người chồng trào dâng nỗi tức giận và tủi hờn. Nhưng rồi nhớ đến lời
khuyên thứ ba, anh hít một hơi thật sâu rồi gõ cửa… Khi vợ anh mở cửa, cô đã òa lên hạnh phúc và ôm chầm lấy anh. Anh cố kìm lòng mà nhỏ nhẹ:
- Tôi luôn một lòng một dạ với em, sao em lại phản bội tôi ?
Người vợ sững lại :
- Sao em có thể phản bội anh? Em đã kiên nhẫn đợi chờ anh suốt 20 năm qua…
- Vậy còn người đàn ông kia, hắn là ai ?
Cô vợ rơm rớm :
- Đó là con trai chúng ta! Hồi anh vừa đi xa , em mới phát hiện mình mang thai.
Đến nay, con chúng ta đã 20 tuổi rồi. Những lời nói ấy như dòng suối mát lành cuốn trôi bao nỗi buồn lo trong lòng anh. Cả nhà vỡ òa hạnh phúc . Trong bữa ăn đoàn tụ, người chồng đem ổ bánh mì lớn còn lại mà ông chủ đã cho ra cắt thì phát hiện trong ruột cái bánh là một bọc tiền, số tiền lớn hơn nhiều lần số lương mà người chồng làm công trong 20 năm.
Ông chủ kia quả thật người phúc đức, người chồng thì lương thiện và ông trời thật không
phụ lòng người.

Chủ Nhật, 3 tháng 12, 2017

Tia đất dưới cái nhìn của nhà khoa học


LTS: Nhiều năm qua, đã có không ít phóng viên chắp bút viết về ngôi nhà số 300 Kim Mã (Hà Nội). Thế nhưng, tại sao những đồn đoán ma mị bấy lâu nay vẫn chưa dừng lại? Chúng tôi và nhóm cộng sự đã cất công lưu lại nhiều đêm ở ngôi nhà này, để đi đến tận cùng của sự thật và chuyển đến độc giả câu trả lời cuối cùng.

Đúng hẹn, chúng tôi – những người hạ quyết tâm đi đến tận cùng sự bí ẩn của “căn nhà ma” số 300 Kim Mã, đã tìm đến trụ sở của công ty nghiên cứu tia đất bảo vệ sức khỏe, ở địa chỉ số 1 đường Ven Hồ (Hà Nội).
Tiến sĩ vật lý Vũ Văn Bằng, Phó Giám đốc công ty, là chuyên gia hàng đầu về lĩnh vực môi trường đất, nhận biết đất lành – đất dữ, đồng thời là người đầu tiên sử dụng thuật ngữ “tia đất” và cũng là cha đẻ của một dụng cụ đo khá kỳ lạ.
Đó là chiếc máy đo tia đất, hoạt động trên nguyên tắc nhiễm từ, có thể đo đếm được đặc tính của đất, mạch nước ngầm, thậm chí còn nhận biết được sự tồn tại của hài cốt, mồ mả…

TS Vũ Bằng và chiếc máy đo tia đất của mình (trái) cùng tác giả trong buổi thực nghiệm tại ngôi nhà số 300 Kim Mã

TS Bằng phủ nhận gần như hoàn toàn sự tồn tại của ma quỷ. Ông rọi sáng nó bằng lý thuyết của khoa học, lý thuyết của điện từ trường mà cả đời ông say mê theo đuổi.
“Tất cả đều là từ trường! Nhìn thấy ma hay cảm nhận thấy ma đều là do từ trường tác động vào cơ thể. Không có gì khác cả. Ma quỷ chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng”, TS Bằng quả quyết nói.
“Ông tia đất” cũng cho hay, vật lý hiện đại đã chứng minh, tất cả các vật chất tồn tại đều phát ra điện từ, con người cũng không ngoại lệ.
Tuy nhiên khi còn sống, tổng từ trường trong cơ thể bằng 0 (không). Trị số này sẽ thay đổi khi con người chết đi và bị định hướng bởi từ trường của trái đất.
“Từ trường của người chết sẽ chỉ còn một chiều và đặc biệt mạnh lên khi kết hợp với đất xung quanh. Theo nguyên lý chồng chập từ trường, chỗ nào càng nhiều hài cốt thì từ trường càng mạnh, tác động đến con người càng rõ rệt”, TS Bằng nói.
Giải thích lý do tại sao có người luôn miệng nói “có ma” trong khi phần lớn đều không thấy, vị TS so sánh trực quan với việc trong gia đình có người thường bị đau xương, nhức đầu mỗi khi trái gió trở trời, trong khi các thành viên còn lại vẫn khỏe mạnh.
“Đó là do đặc tính của mỗi người. Về đặc tính từ trường, con người có “nghịch từ” và “thuận từ”. Người “nghịch từ” giống như nhôm, vàng, bạc… để cạnh nam châm không hề bị ảnh hưởng. Còn những người “thuận từ”, như sắt, sẽ bị hút ngay.
Đó là lý do tại sao cùng vào một khoảnh đất nhiễm từ mạnh, có người không sao nhưng có những người bị ảnh hưởng ngay. Cụ thể là cảm giác lạnh lẽo, sợ sệt, lo lắng… nói chung là các cảm giác tiêu cực, dễ bị suy diễn thành ma quỷ”, TS Bằng giải thích.
Cuốn sách nhận biết Đất lành – Đất dữ của TS Vũ Bằng đúc kết sau nhiều năm nghiên cứu
Cũng theo lời vị TS vật lý, dù thuận từ hay nghịch từ thì việc ở lâu trong môi trường nhiễm từ cao sẽ không tốt cho sức khỏe con người. Dễ nhận thấy nhất là mất kiểm soát khu vực thần kinh, dân gian hay gọi là hiện tượng “ma nhập”.
Để cụ thể hơn, TS Bằng lấy thêm ví dụ về “điểm đen giao thông”, là nơi ông khẳng định có từ trường mạnh hơn bình thường. Lái xe đi qua khu vực này rất dễ bị ảnh hưởng thần kinh, dẫn đến tai nạn. Ông cũng giải thích thêm:
“Những người chết vì tai nạn, tự tử thường đều đang trẻ khỏe, nên từ trường phát ra từ thi thể mạnh gấp nhiều lần từ trường người chết vì bệnh tật hay tuổi tác. Đây cũng chính là lý do dân gian nói người chết đường chết chợ, tự tử thường “thiêng” hơn, hay “về”…”.
Kết thúc 30 năm đồn đoán
10h30’ trưa 13/8, ba người trong nhóm chúng tôi, TS Vũ Bằng cùng cộng sự của ông có mặt đầy đủ tại mặt tiền căn nhà số 300 Kim Mã để bắt đầu thực hiện thí nghiệm mà ông gọi vui là “để đời” hoặc “để kết thúc 30 năm đồn đoán”.
TS Vũ Bằng quyết định trưng dụng thêm cộng sự để sử dụng song song 2 máy đo tia đất một lúc, nhằm giảm thiểu tối đa sự sai sót. “Chiếc máy này về cơ bản tỉ lệ chính xác trên 90%, nếu có sai cũng vì yếu tố con người”, ông tự hào giới thiệu.


 Mỗi địa điểm TS Vũ Bằng đo thấy có dấu hiệu khác biệt đều được cộng sự của ông cẩn thận đo lại
Về phía chúng tôi, Nguyễn Đức Thọ lãnh trách nhiệm quay phim còn Phạm Anh Thế chụp ảnh. Tất cả đều ý thức được và không muốn bất cứ khoảnh khắc nào bị vuột khỏi ống kính, dù nhỏ nhất.
Sau khi hoàn tất quá trình chuẩn bị, TS Vũ Bằng bắt đầu chầm chậm di chuyển từ mép trái căn nhà, đoạn giáp số nhà 298, men theo mặt tiền để xuôi về phía ngã ba Kim Mã – Vạn Bảo.
Đi được khoảng 2m, chiếc máy bắt đầu có hiện tượng lạ. Phần ăng-ten phía trên đang ở hướng song song với tường bỗng chếch vào trong. Đưa ăng-ten lại vị trí ban đầu, nó lập tức lại chếch vào. Chiếc máy thứ 2 gặp hiện tượng tương tự.
Nhìn thông số trên chiếc đồng hồ, TS Bằng giải thích: “Ăng-ten lệch 1 góc 27 độ, điều này chứng tỏ khu vực tôi đang đứng, tịnh tiến vào phía bên trong tường, có một bộ hài cốt cổ trên 100 năm, đã tan hết vào đất hoặc đã bị chuyển đi, ước chừng ở độ sâu 1,7m”.
Hiện tượng này lặp lại thường xuyên sau khoảng 2m một, cho đến một chỗ hõm vào, vốn là cổng của căn nhà. Nhìn chiếc máy quay vòng tròn và không dừng lại, vị TS giải thích:
“Bộ hài cốt này cũng giống các bộ hài cốt kia. Nhưng chiếc máy quay tít bởi vì tôi đang đứng ngay trên nơi người này được chôn cất. Nhờ vào các thông số, tôi có để định hướng được tương đối đâu là đầu, đâu là chân”.
Việc sử dụng chiếc máy rà xung quanh toàn bộ chu vi căn nhà, cộng với việc đối chiếu, ghi chép tỉ mỉ các con số giữa 2 máy đã giúp TS Vũ Văn Bằng đưa ra kết luận: Căn nhà số 300 Kim Mã gối đầu lên 2 khu nghĩa địa.
Khu trước mặt khoảng hơn 100 ngôi mộ, gồm 9 hàng ngang rất thẳng lối, khu sau nhà khoảng 70 ngôi mộ, đều có niên đại cổ xưa và đã bị tan hoặc dọn đi hết. Tuy nhiên từ trường để lại vẫn rất lớn.
Ông Bằng cho rằng, từ trường tại khu đất này dao động ở khoảng 25.000 đến 28.000 Tesla. Còn mức chịu đựng của con người, theo tiêu chuẩn quốc tế là khoảng 600 Tesla.
Điều đó có nghĩa là đất của nhà 300 Kim Mã có từ trường cao gấp khoảng 5 lần ngưỡng cho phép.
“Ở đây tuyệt nhiên không thể đổ cho ma quỷ gì cả”, TS Vũ Văn Bằng kết luận.
Với tư cách là một nhà khoa học, vị tiến sĩ đầu ngành về đất cũng gợi ý cách xử lý sao cho hiệu quả nhất. Theo đó, muốn loại bỏ triệt để từ trường mạnh ở khu vực này, chủ nhân của tòa nhà nên múc bỏ toàn bộ đất đã nhiễm từ và thay vào đó đất mới.
Như vậy, có thể sau thí nghiệm khoa học và giải thích hợp lý này, chúng tôi thực sự hy vọng những lời đồn đại ma mị suốt 30 năm qua về căn nhà số 300 Kim Mã sẽ có cơ hội được khép lại hoàn toàn trong sự minh bạch.
Còn nếu bạn vẫn thắc mắc? Cũng không sao, chúng tôi hoàn toàn ủng hộ. Bởi, chẳng ai thể ngăn cấm các bạn tưởng tượng để phát triển trí não…
(Theo Son Ha)